Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Lấy vợ cho chồng

Lấy vợ cho chồng
- Cô còn định bám lấy con tôi đến khi nào nữa cái thứ đàn bà không biết đẻ.

Mẹ anh không tiếc gửi “tặng” vợ anh những lời cay nghiệt. Cô không nói gì, cũng không phản kháng, chỉ ngồi im nghe như nuốt từng lời mẹ anh nói, nghe buốt nhói trong tim, khóe mắt cô ngấn lệ.
- Mẹ, sao mẹ lại mắng vợ con như vậy, lỗi đâu phải do cô ấy. – Anh vội vã chạy tới khuyên can, sự tức giận hiện rõ trên khuôn mặt.
Đúng vậy, lỗi đâu phải do cô. Nhưng, lỗi do ai đây khi tình yêu say đắm, lãng mạn của anh và cô không thể đơm hoa kết trái. Số phận trớ trêu, sao cứ thích trêu đùa, ghen tỵ với những gì quá ư hoàn hảo để buộc nó phải có chút gì đó khiếm khuyết. Nhưng hạnh phúc của vợ chồng anh lại khiếm khuyết quá lớn khi cô không thể sinh con. Dù cả hai đã rất cô gắng, nỗ lực.
- Anh không phải bênh, nhà tôi vô phúc nên mới rước về thứ con dâu không biết đẻ.
Mẹ anh giận giữ đi về phòng, không quên ném về phía vợ anh một cái nhìn bực tức.
Cô ngồi đó, vẫn im lặng. Không gian trong phòng đặc quánh tới mức anh như nghe thấy tiếng những giọt nước mắt của cô chạm sàn đầy đau đớn. Anh không biết nói gì bởi sau bao cuộc cãi vã, anh dường như cũng đã quá mệt mỏi. Sự bất lực hiện rõ trên khuôn mặt, ánh nhìn. Anh tự trách, dằn vặt bản thân không thể bảo vệ được cô trước những lời cay nghiệt của mẹ. Anh ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng. Anh giận bản thân mình khi thấy cô đau đớn vì mẹ anh. Anh không dám trách mẹ, anh là con một, mẹ chỉ có mình anh, mẹ lo lắng cũng là điều đương nhiên. Không dám trách mẹ anh lại càng thương cô. Người con gái hiền thục, nết na, có thể làm tất cả vì anh, trừ việc duy nhất – sinh con cho anh. Anh mắc kẹt giữa mẹ và vợ, vừa muốn làm tròn đạo hiếu với mẹ, vừa muốn chung thủy với tình yêu của mình. Anh lo lắng, phiền muộn, khuôn mặt anh mệt mỏi hiện rõ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét